Ơn nghĩa chính là thứ mà con người không được phép quên trong suốt cuộc đời của mình. Đừng vì sự ích kỷ mà bác bỏ, xua tay.
Tỷ phú Lý Gia Thành có nói: “Điều khó nhất là gì? Là vay tiền. Người sẵn sàng cho bạn vay tiền, là quý nhân của bạn. Không những cho bạn vay tiền, họ còn không đặt ra bất kì điều kiện gì cho bạn. Chắc chắn là quý nhân của các quý nhân. Ngày nay, người như vậy không còn nhiều. Nếu gặp được, nhất định bạn phải trân trọng”.
Nhưng thực tế có những người sẵn sàng làm ngơ, giựt nợ vì những lý lẽ ngang bướng của mình. Như trên mạng xã hội chia sẻ câu chuyện của một người kể về đồng nghiệp đã mất của anh ta. Người ấy có vợ và con trai 6 tuổi, kinh tế bình thường nhưng rất hào phóng, tốt bụng và thường cho nhiều người trong công ty vay tiền. Anh cũng được cho mượn 10 triệu, còn những người khác thì 1-2 triệu, nhiều thì tầm 20 triệu.
Bài viết đăng tải lên mạng xã hội khiến dân tình xôn xao. Ảnh Neu Cfs
Một ngày nọ, người đàn ông đột ngột qua đời mà không để lại bất kỳ lời nhắn nhủ nào. Từ đây, câu chuyện nhìn thấu lòng người mới bắt đầu:
“Biết tin anh mất, tôi chủ động tới nhà và nói sẽ trả tiền trong thời gian sớm nhất. Vợ anh nhìn tôi và nói: “Chị biết, anh ấy có kể rồi…cảm ơn em”, tôi vội vàng nói: “Không, em mới là người phải cảm ơn anh chị, chị đừng nói vậy” .
Chị vợ anh ngậm ngùi: “Cả đời anh ấy cho bạn bè vay cũng phải mấy chục nghìn đô, nhưng sau khi anh qua đời, chỉ có em là người duy nhất chủ động nói sẽ trả tiền”.
Ngày đưa tang anh, đồng nghiệp trong công ty có đến, nhìn cảnh nhà anh vợ góa con côi khóc ngất, một đồng nghiệp khác lúc ấy mới thừa nhận có vay tiền, còn lại tất cả đều im lặng. Tôi bàn bạc cùng người đó hoàn trả tiền đồng thời báo cáo sự việc với công ty, mong sếp thuyết phục những người còn lại để họ cư xử cho phải đạo.
Sếp nói vấn đề này rất khó xử lý, nhưng sếp đưa ra một phương án khác đấy là lấy danh nghĩa của công ty kêu gọi mọi người ủng hộ tiền cho gia đình anh. Thế nhưng không ngờ rằng khi quyên góp tiền, những người đồng nghiệp từng vay anh vài chục triệu, họ chỉ ủng hộ lại được vài trăm ngàn.
Tức tối, tôi đứng ra mắng mà họ vẫn không chịu thừa nhận. Tôi trả lại vợ chồng anh 10 triệu và quyên góp thêm 10 triệu nữa cho gia đình. Nhiều người nói tôi dại, 1 là không nên vạch trần người khác, 2 là không nên ủng hộ nhiều như vậy. Nhưng tôi mặc kệ, tôi không thể quên người đã giúp mình trong lúc khó khăn, giờ anh ấy tai nạn mất, tôi nghĩ mình cần phải làm gì đó trong khả năng để đền đáp.
Tôi nghĩ đấy là phẩm chất cơ bản nhất của cuộc sống, phải không?”.
Ảnh minh họa, pinterest, Hoadamtang
Trên đời luôn có những người lúc sống luôn giúp đỡ người xung quanh, chẳng hề tính toán so đo. Cuộc sống của họ có thể thiếu thốn tiền bạc nhưng tuyệt đối họ không keo kiệt với bất cứ ai. Thậm chí họ cũng chẳng để tâm nhiều nếu có ai đó không tốt với họ. Sống đời thanh thản, luôn muốn mọi người đủ đầy hạnh phúc nhưng đến khi mất, thật sự có mấy người nhớ đến họ?
Câu chuyện kể trên đã nhận được rất nhiều sự quan tâm và chia sẻ. Ai nấy đều thấy thương cho người đàn ông đã mất và thấy giận những người im lặng làm ngơ trước số nợ đã mượn của anh:
– Tưởng rằng không phải trả, nhưng thực sự còn phải trả nghiệp gấp mười.
– Đời này sợ nhất là nợ. Thà để người khác nợ mình chứ nợ qua đời sau trả hoài không hết.
– Lúc bạn khó khăn người ta sẵn sàng cho bạn vay 5 – 10 triệu không phải người ta dư giả hay gì đâu. Người ta quý bạn người ta muốn giúp đỡ bạn thì mới cho vay. Nay người ta đột ngột qua đời thì phải ý thức mà trả lại số tiền đó. Muốn nuốt được đồng tiền của người đã mất sống không thọ nổi đâu.
– Nợ tiền người đã khuất, không trả cho thân nhân của họ mà sống yên được thì cũng tài. Nhân quả hết thôi.
– Mình cho vay là vì nể anh nể em nhưng đến lúc cần không trả và có ý định cố ý không trả thì mình xác định là mất số tiền đó rồi. Nghiệp chẳng đến sớm thì muộn, đừng nghĩ mình ăn được của người khác là mình vinh quang.
Ảnh minh họa, Vietnamnet
Chẳng ai thích đi vay mượn, đặc biệt là về tiền bạc. Dù ít hay nhiều, đã mở lời là người khác dễ nhìn chúng ta bằng cặp mắt của một người khốn khó. Họ cũng phải suy nghĩ, xem xét ta là người như thế nào, có đáng tin hay không. Đồng tiền nối liền khúc ruột, đâu phải muốn họ cho mượn là dễ.
Còn những người sẵn sàng cho bạn bè, anh em mượn tiền mà không câu nệ thiệt hơn mới chính là có nghĩa khí và rộng lượng. Tiền họ làm ra vất vả, họ đưa cho người khác mượn chứng tỏ họ rất tin tưởng và sẵn lòng. Đi khắp thế gian này được mấy người tốt như vậy?
Nhưng khổ nỗi, được cho mượn tiền rồi mừng còn không hết, ấy vậy mà có những kẻ dây dưa không trả, thậm chí chiếm đoạt đồng tiền mồ hôi xương máu của ân nhân mình. Họ không cần biết tới ơn nghĩa, không nghĩ những ngày khó khăn đã được giúp đỡ như thế nào. Họ chỉ xem đồng tiền trước mắt là to lớn, sẵn sàng vì chúng mà đạp đổ hết tất cả những thứ khác.
Sống coi trọng ơn nghĩa thì dù lúc đói khổ hay vinh hoa, ai cũng đều trân trọng và yêu thương.