Người ta nói cha mẹ là người thầy đầu tiên của con cái, nhưng có bao nhiêu người thực sự ghi nhớ câu nói này?
Một số phụ huynh cho rằng giáo dục con cái là trách nhiệm của giáo viên, vì vậy nếu con cái không được giáo dục tốt thì sẽ đổ trách nhiệm lên vai giáo viên. Cha mẹ không biết rằng, lời nói và việc làm của mình thực chất đang ảnh hưởng đến sự phát triển của con mình. tầm nhìn và tương lai.
Ảnh minh họa (Nguồn 163)
Một bác sĩ nhi khoa cho biết, anh đã gặp đủ loại trẻ em, có đứa nghịch ngợm, có đứa sống nội tâm, tuy có nhiều phiền toái nhưng cũng có được rất nhiều niềm vui. Nhưng bệnh nhân mà mãi đến lần thứ 3 anh mới chẩn đoán ra “bệnh” là người mà anh nhớ nhất. Đó là một cô bé 8 tuổi có khuôn mặt xinh xắn, nhưng đôi mắt lại buồn bã, không phù hợp với một đứa trẻ chút nào. Bố mẹ cô bé còn khá trẻ, dáng người hơi đậm.
Được biết, cách đây 4 tháng, người mẹ liên tục nghe thấy con gái kêu đau bụng, đã đi nhiều nơi vẫn không chữa khỏi. Bác sĩ nào cũng bảo đứa trẻ hoàn toàn khỏe mạnh, siêu âm bụng cũng không có vấn đề gì. Nhưng lạ lùng thay, các triệu chứng của đứa trẻ vẫn tiếp tục cho đến ngày nay và hình thành một khuôn mẫu nhất định. Cơn đau luôn dữ dội vào thứ sáu hàng tuần, và cha mẹ không còn cách nào khác là phải đưa con gái đi tìm bác sĩ nhi tốt nhất ở tỉnh.
Ảnh minh họa (Nguồn 163)
Nghe điều này, vị bác sĩ cảm thấy hơi lạ. Anh đã khám cho đứa bé một cách tỉ mỉ, chứng thực là cô bé không có vấn đề gì.
Cha mẹ cô bé dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng vẫn nhờ bác sĩ kê đồ bổ cho con gái. Sau đó một nhà 3 người bối rối ra về.
Thật kỳ lã, một tuần sau, bố mẹ cô bé đưa cô đến bệnh viện kiểm tra, nguyên nhân vẫn là đau bụng.
Và vẫn đúng thứ sáu!
Nhưng lần kiểm tra này kết quả cũng không khác gì lần trước, qua kiểm tra, cô bé dường như có sức khỏe rất tốt.
Sợ rằng mình đã bỏ sót vấn đề gì đó, vị bác sĩ nhi đã gửi cô bé qua khoa tiêu hóa để chẩn bệnh. Hoàn toàn không có gì xảy ra.
Lại một thứ sáu nữa.
Lần này cả nhà đen mặt đưa con gái đến. Cô bé vẫn đau bụng quằn quại vào thứ sáu. Vào lúc này, bác sĩ này ra một ý, anh mời bố mẹ cô bé ra ngoài, trong phòng vẫn có một nữ y tá phụ việc. Bác sĩ sợ cô bé có vấn đề về tâm lý nên sau khi kiểm tra, anh đặc biệt hỏi cô bé chuyện gì đang xảy ra. Dưới sự kiên nhẫn của bác sĩ, cô bé nhanh chóng tiết lộ nguyên nhân, hóa ra là cha mẹ cô bé có mối quan hệ không tốt. Hai người thường xuyên cãi vã, mâu thuẫn, sau đó bố bỏ đi không về nhà. Để hai người không làm ầm ĩ nữa, cô bé đã nói dối rằng mình bị đau bụng.
Ảnh minh họa (Nguồn 163)
Hóa ra bố cô bé đi làm xa, bé gái ở nhà với mẹ. Người cha chỉ có thể về nhà vào thứ sáu hàng tuần vì ông rất bận công việc. Nhưng khi về đến nhà, bố mẹ lại bắt đầu cãi vã, cuộc sống yên tĩnh thường ngày đã hoàn toàn bị phá vỡ. Mẹ thì nói rằng bố không quan tâm đến gia đình, bố thì bảo ra ngoài làm việc vất vả là vì ai. Có lúc họ còn động tay động chân, hàng xóm phải sang can ngăn. Điều này khiến đứa trẻ vô cùng xấu hổ, nó đến trường và ngại ngùng với bạn bé. Vì ở đây ai cũng biết nhau nên chắc chắn cảnh gà bay c.hó sủa trong nhà ai cũng biết.
Có một lần, khi bố mẹ cãi nhau, cô gái đột ngột chột bụng vì sáng hôm đó lén ăn kẹo thừa trong tủ lạnh. Bố mẹ ngừng cãi vã để chăm sóc con. Vì lần đầu tiên được bố mẹ quan tâm nhiều nên cô bé đã hình thành thói quen này, mỗi lần bố mẹ cãi nhau, cô lại bắt đầu giả vờ đau bụng.
Bác sĩ nghe vậy liền để cô bé ở trong phòng, dặn dò không được giả vờ nữa, tuổi nhỏ phải chuyên tâm học hành. Sau đó anh ra ngoài gặp bố mẹ bé gái, thở dài: “Hai người ly hôn đi”
Cặp vợ chồng trố mắt nhìn bác sĩ, vị bác sĩ lại nói tiếp:
“Chuyện này vốn không thuộc phạm vi trách nhiệm của tôi, nhưng hành vi của anh chị đã ảnh hưởng đến sự phát triển bình thường của đứa trẻ. Sức khỏe của con anh chị không có vấn đề gì cả, chỉ hơi lo lắng. Nó chỉ giả vờ đau bụng khi anh chị cãi nhau. Nếu 2 người không thể chịu trách nhiệm với con mình, hãy ly hôn và đừng làm tổn thương con.”
Nghe những lời bác sĩ nói, hai vợ chồng cảm thấy rất xấu hổ. Họ ngồi lại với nhau bàn bạc, quyết định không bao giờ làm điều gì tổn hại đến con mình nữa và cho con một mái ấm hạnh phúc. Họ cũng ân hận vì cứ nghĩ con còn nhỏ. Người cha dự định sẽ xin điều chuyển công việc về gần cha. Cả hai cũng hứa sẽ thận trọng lời nói trước mặt con, không để con gặp ủy khuất nữa.
Có một thực tế tàn khốc như thế này: “Thời hạn sử dụng của bố mẹ rất ngắn, chỉ có 10 năm. Sau ngày hết hạn, bố mẹ có cố gắng đền bù thế nào cũng không giúp ích được gì”.
Trên thực tế, thời gian con cần cha mẹ ở bên là rất có hạn. Khi nó cần, ta đã không ở bên cạnh. Khi nó trở nên nhạy cảm, cho dù ta có muốn ở bên nó, nó cũng sẽ không cần cha mẹ nữa.
Gilbert, giáo sư tâm lý học tại Harvard, cho biết: “Mười năm sau, bạn sẽ không hối hận vì đã bỏ lỡ một dự án, nhưng bạn sẽ hối tiếc vì không dành thêm một giờ cho con mình.”
Con cái lớn rất nhanh, đừng đợi đến khi con lớn rồi mới tiếc nuối vì không dành thời gian cho chúng. Một khi sự trưởng thành của con bị bỏ lỡ, đó sẽ là nỗi ân hận suốt đời của cha mẹ.
Ảnh minh họa (Nguồn 163)
Bởi vì trong cuộc đời của một đứa trẻ, thứ tự xuất hiện của người lớn rất quan trọng, nhiều việc có thể làm từ từ nhưng nếu không thể đồng hành cùng con khi còn nhỏ, thì sẽ vĩnh viễn không bao giờ có cơ hội làm điều đó nữa. Vì vậy, khi vai trò “làm cha mẹ” vẫn còn hiệu lực, bạn phải đi cùng con để hoàn thành nền giáo dục quan trọng nhất cho con.
Một số bậc cha mẹ sẽ nói, tôi cũng muốn dành thời gian cho con cái, nhưng tôi không thể từ bỏ công việc của mình. Thực ra, trẻ con không muốn gì nhiều, nếu mỗi ngày có thể dành một ít thời gian, dù chỉ là 5 phút, có thể hết lòng đồng hành và chơi cùng trẻ một lúc, trẻ sẽ cảm nhận được sự quan tâm trọn vẹn từ cha mẹ. Ngoài việc dành thời gian cho con cái, mối quan hệ giữa hai vợ chồng cũng cần được duy trì ở mức hài hòa. Sau nhiều năm chung sống, nhiều cặp đôi sẽ cãi vã vì những chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống, vì đã đánh mất đi niềm đam mê ban đầu. Nếu cha mẹ luôn cãi nhau trước mặt con cái, điều đó sẽ khiến con cái nghĩ rằng bố mẹ người khác yêu thương, tình cảm còn mình thì luôn cãi vã. Kết quả là các em thiếu cảm giác an toàn và thiếu tự tin trong quá trình trưởng thành.
Cuộc đời tuy dài nhưng cuộc đời cũng ngắn ngủi, giáo dục con cái tốt là sự nghiệp quan trọng nhất của cha mẹ!
Cuộc sống thật khó khăn, làm cha mẹ không phải là một công việc dễ dàng và không có con đường tắt nào cả .
Con đường có thể khó khăn, nhưng nó sẽ có giá trị.
Điều quan trọng hơn là tình yêu thương cần cù, bền bỉ này có thể sưởi ấm cuộc đời con cái và thắp sáng cuộc đời cha mẹ