12.1 C
New York
Thứ Sáu, Tháng Mười 17, 2025
Ở xã Thạch Lưu, huyện miền trung nhỏ bé của tỉnh Nghệ An, cả làng vẫn chưa hết bàng hoàng sau cái buổi trưa định mệnh hôm ấy. Minh, 36 tuổi, thất nghiệp đã hơn ba tháng. Từ ngày xưởng gỗ phá sản, anh chỉ quanh quẩn ở nhà phụ vợ bán hàng online. Còn Lan, vợ anh, vốn là...
Đêm ấy, tôi thức giấc vì một tiếng “kịch” rất nhỏ—nhỏ đến mức nếu không dính vào một ngày dài lẫn lộn mệt mỏi và nín nhịn, có khi tôi đã tưởng là cơn mơ lật mình. Tôi mở mắt, bóng trần nhà tối như tấm áo cũ, cửa sổ lọt một vệt sáng loang của bảng hiệu đối...
“Người Mẹ Mất Hai Đứa Con” Người mẹ ấy đã mất đi hai đứa con – tất cả những gì thiêng liêng và quý giá nhất trên đời. Không còn tiếng gọi “mẹ ơi”, không còn vòng tay bé nhỏ mỗi chiều về… Có nỗi đau nào xé lòng hơn thế… Tôi tên là Thu. Năm nay 47 tuổi. Người ta bảo tôi có...
Họ nói tôi dại. Cả cái thị trấn này đều nói tôi dại. Bởi tôi cưới Ly, cô gái từng làm ở quán hát Sông Trăng — nơi người ta uống bia, nghe nhạc, và mua vui trong đêm. Nhưng tôi không quan tâm. Cô ấy mồ côi cha mẹ, sống bằng nghề hát thuê, không dựa dẫm ai, không làm điều xấu. Tôi...
“Chú Chó Cắn Vào Chú Rể Giữa Đám Cưới – Và Sự Thật Khiến Cô Dâu Khóc Nghẹn” Đám cưới của tôi và Minh được tổ chức ở sân vườn giữa trung tâm thành phố – sang trọng, lộng lẫy, và… hoàn hảo đến từng chi tiết. Khách mời đông nghịt. Mọi người đều nói tôi may mắn: “Minh hiền, có...
Ở thành phố Quảng Giang, ai mà chẳng biết đến bà Thúy Lan, 47 tuổi — vợ một chủ doanh nghiệp xây dựng giàu có, ở biệt thự mặt hồ Tân Phúc. Chồng đi công tác triền miên, con thì du học, bà Lan cô đơn đến phát sợ. Thế rồi một tối, trong buổi tiệc sinh nhật bạn, bà được...
Đêm tôi ngồi trên chuyến tàu SP1 rùng rình vượt qua cầu Thái Hà, bánh sắt gõ đều lên mối nối như nhịp tim được đúc bằng gang, tôi mới nhận ra ký ức có thể có mùi. Nó phả lên mũi tôi cái mằn mặn của sương miền núi, cái ngai ngái quện cỏ dại và rượu táo...
Tôi và anh cưới nhau được tám năm, sống chung với bố mẹ chồng và cô em dâu – vợ của em trai anh, tên Thư. Cuộc sống tưởng yên bình nhưng càng ngày tôi càng cảm thấy có điều gì đó sai sai. Chồng tôi – người đàn ông từng cẩn thận, chu đáo – dạo gần đây hay...
Sáng ấy, tôi tỉnh dậy với cái đầu nặng như khối gạch. Căn buồng nhà ngang mùi nhang sòng, mùi rượu gạo, và mùi phấn hoa nhài từ cái chậu mẹ vẫn đặt trước hiên. Ánh nắng đi qua song cửa cũ, vỡ thành vảy vàng trên tấm chăn bông. Tôi trở mình, thấy cánh tay chạm vào một...
“Ôi con ơi, tại sao con lại làm như thế…” Tiếng còi xe cứu thương xé tan màn đêm tĩnh mịch. Tôi lao ra giữa trời mưa, đôi dép tuột khỏi chân, tim như muốn ngừng đập khi thấy chiếc xe tải bị lật nghiêng bên vệ đường. Người ta đang hô hoán, ai đó kêu tên con gái tôi...