Đời Sống
Tối hôm trước lễ cưới, tôi vừa đặt chân vào phòng ngủ thì chú Lý cũng bước theo sau. Chưa kịp nói lời nào, chú đã đưa cho tôi...
Tôi lớn lên trong một gia đình không giàu sang nhưng tràn đầy yêu thương. Bố là người đàn ông chu đáo, vui tính, lúc nào cũng biết cách khiến mẹ và anh em tôi bật cười. Mẹ thì dịu dàng, luôn đứng cạnh bố dù trải qua bao khó khăn.
Vậy mà 4 năm trước, bố bị chẩn đoán...
Đời Sống
Không phải vì chúng tôi muốn, mà vì… chúng tôi coi đó là món quà trả lại cho Thắng, cho đứa trẻ ngày nào cầm mớ cá nhỏ đến...
“Mớ Cá Nhỏ Của Ba Mươi Năm Trước”
Tôi sinh ra và lớn lên trong một con ngõ nhỏ cạnh chợ huyện, nơi hồi đó nhà tôi mở một quán ăn bình dân: “Quán Bà Năm – Bún cá, bánh bao, cháo lòng.”
Thời bao cấp vừa qua chưa lâu, người ta còn nghèo, miếng ăn kiếm được chẳng dễ dàng....
Tôi chưa bao giờ nghĩ một buổi tối đi ăn đơn giản lại khiến cả quá khứ tôi chôn sâu bật nắp như vậy.
Tôi làm mẹ đơn thân đã bảy năm. Con trai tôi – bé Bắp – chưa từng gặp bố ruột. Tôi không bao giờ nói xấu cha nó, cũng không kể gì về chuyện giữa tôi...
Đời Sống
“Mẹ nhắc đến em. Nếu em có thể, hãy thỉnh thoảng về thăm bà. Không ai thay em chăm bà tốt như trước… Bà nhớ em.”
1. Những năm tháng làm dâu không tên
Tôi về làm dâu nhà chồng đã mười năm. Mười năm ấy, tôi không nhớ mình đã cười vui được bao nhiêu lần. Nhà chồng có ba anh em, chồng tôi là con giữa. Mẹ chồng vốn thương con út nhất, còn con cả đã lập nghiệp xa, mỗi năm chỉ về...
Đời Sống
“Alô mẹ à? Nay nhà con làm đại tiệc đấy! Nó mua cả đống cua ghẹ. Mẹ với cái Hương (em chồng tôi) qua ăn cho vui nhé!”
Tôi chưa bao giờ nghĩ chỉ một buổi chiều mua 5 cân cua ghẹ lại trở thành điểm rẽ của cuộc hôn nhân mười năm.
Đứa con trai ốm cả tuần, sốt dai dẳng, ăn gì cũng nôn. Bác sĩ dặn phải bồi dưỡng chất đạm, đặc biệt là hải sản nếu con không dị ứng. Vậy là tan làm,...
“Ba Năm Tôi Gửi 5 Triệu Mỗi Tháng, Nhưng Trong Đám Cưới Em Chồng, Mẹ Chồng Lại Nói: ‘Nó Không Đưa Cho Tôi Đồng Nào!’”
Tôi lấy chồng đã bốn năm. Ba năm sống chung, tháng nào tôi cũng chuyển cho mẹ chồng năm triệu. Đều đặn như đi làm công đức. Không ai nhắc, không ai buộc, nhưng tôi...
“Miếng Thịt Gà Cuối Cùng”
Tôi tên là Hạnh, bốn mươi ba tuổi, một người mẹ toàn thời gian. Mười bảy năm hôn nhân, tôi nghĩ điều quý giá nhất mình giữ được là gia đình này. Tôi bỏ nghề kế toán để ở nhà chăm con, vì chồng tôi nói:
“Em cứ ở nhà đi, anh lo được hết.”
Tôi tin....
Đời Sống
Tôi chạy vào phòng con, ôm nó thật chặt, miệng lắp bắp: – Không sao… không sao đâu con… mẹ ở đây rồi…
Tôi tên là Minh Nguyệt, ba mươi ba tuổi, làm kế toán tại một công ty nhỏ. Chồng tôi – Hùng – một kỹ sư xây dựng, trước giờ rất hiền, ít nói, đôi khi hơi nóng tính nhưng chưa bao giờ làm gì khiến tôi sợ hãi.
Chúng tôi có một cậu con trai tên Bon, vừa tròn hai...
Đời Sống
Khi đàn ông rời bỏ gia đình để chạy theo ảo vọng, họ luôn nghĩ mình có thể quay lại. Nhưng khi quay lại, người phụ nữ họ từng...
QUAY VỀ GIỮA MỘT NGÔI NHÀ ĐÃ KHÔNG CÒN CHỖ CHO MÌNH
Tôi trở về con hẻm cũ sau đúng hai mươi lăm năm. Hẻm nhỏ, lồi lõm, ngày xưa đầy tiếng cãi nhau của hai vợ chồng trẻ; giờ chỉ còn tiếng trẻ con ríu rít và mùi cơm chiều quyện trong gió.
Tôi kéo lê đôi dép đã sờn,...
Đời Sống
Im lặng kéo dài hàng phút. Tôi đứng cạnh cửa, tay đặt lên vali. — Em định đi thật sao? — Tùng nói, giọng khàn đặc.
Tôi chưa bao giờ nghĩ sinh nhật năm 32 tuổi lại trở thành ngày đánh dấu một ngã rẽ của đời mình. Không phải vì thứ quà đắt đỏ nào, cũng chẳng phải sự bất ngờ lãng mạn nào từ chồng. Mà là… một bát phở bò 40 nghìn.
1.
Tôi và Tùng cưới nhau được năm năm. Người ngoài nhìn...














