13.5 C
New York
Thứ Bảy, Tháng Mười Một 1, 2025
Ngày đầu tiên về làm dâu, tôi đã tự nhủ: “Chỉ cần mình sống thật lòng, nhà chồng rồi cũng sẽ thương.” Nhưng tôi đã lầm. Sáng sớm hôm sau, mẹ chồng sai tôi gội đầu bằng nước bồ kết để “rửa vía”, nói rằng con dâu mới phải tẩy xui cho nhà. Tôi lễ phép làm theo. Trong lúc...
Đến đêm thứ 2, khi đồng hồ gần điểm tới 12 giờ, tiếng ho ấy lại vang lên. Tôi làm công trình nay đây mai đó, mỗi năm chỉ về quê vài lần. Hôm đó, vừa về đến nhà, mẹ tôi nói: – Minh này, mấy hôm nay chị dâu con đang thu hoạch lúa mà không có ai giúp. Con...
Năm ấy, tôi ba mươi lăm tuổi, là một giáo viên dạy Văn ở một trường cấp hai miền quê nhỏ bé, nơi cuộc đời dường như chảy trôi êm đềm như con sông sau làng. Nhưng dòng sông trong lòng tôi thì đã cuộn sóng dữ dội. Tôi vừa kết thúc mối tình kéo dài bảy năm, một...
Chồng tôi mất đột ngột năm tôi ba mươi ba tuổi. Đó là một buổi chiều tháng Sáu, trời đổ mưa như trút nước, và anh, Minh, đã không bao giờ về nhà nữa. Một cơn nhồi máu cơ tim quái ác đã cướp anh đi ngay trên con đường quen thuộc từ xưởng mộc về nhà, bỏ lại...
Tôi vẫn thường tự hào rằng mình là một người đàn ông biết tính toán. Sau ngày cưới, tôi đã ngồi xuống và trịnh trọng bàn với vợ rằng tất cả tiền nong trong nhà nên do một tay tôi quản lý. Lý do tôi đưa ra rất hợp lý: để tránh việc cô tiêu xài phung phí hay...
Chương 1: Đêm Vỡ Vụn Đêm hôm ấy, cả xóm nhỏ ven sông đang chìm trong giấc ngủ yên tĩnh thì một tiếng la thất thanh vang lên, xé toang màn đêm đặc quánh. Tiếng hét không phải của sự sợ hãi ma quỷ, mà là của nỗi đau đớn và tuyệt vọng tột cùng, phát ra từ căn nhà...
Chương 1: Giấc Mơ An Cư Sau ba năm chắt chiu, dành dụm, cuối cùng vợ chồng tôi, Hạnh và Tuấn, cũng mua được một căn nhà nhỏ hai tầng xinh xắn ở vùng ngoại ô. Đó là thành quả của những ngày làm việc quên ăn, những bữa tối giản tiện, những bộ quần áo mấy mùa không đổi....
Chương 1: Vệt Dầu Loang Của Sự Kiêu Ngạo Tôi ghét những con đường quê. Chúng chật hẹp, bụi bặm và lúc nào cũng đầy rẫy những chướng ngại vật di động—những chiếc xe đạp ọp ẹp, mấy con chó chạy rông, và tệ nhất là những người nông dân lề mề trên những chiếc xe máy cà tàng. Hôm...
Ngày tôi cưới, ai cũng khen tôi có số hưởng. Chồng là con trai duy nhất trong gia đình khá giả, bố mẹ chồng thương con nên tặng hẳn một mảnh đất nằm sát trục đường lớn để hai vợ chồng “an cư lập nghiệp”. Còn bố mẹ tôi – những người cả đời quanh quẩn với ruộng vườn –...
Chương 1: Giấc Mơ Mười Ngàn Ông Tư đã làm phụ hồ ngót nghét hai chục năm. Nắng gió Sài Gòn đã nhuộm làn da ông thành màu đồng hun, gọt tấm lưng ông còng xuống như một dấu hỏi hao gầy. Đôi bàn tay ông lúc nào cũng thô ráp, sần sùi, những kẽ móng tay cáu bẩn vôi...