Có rất nhiều sự thật tàn khốc ở bên kia sườn dốc cuộc đời mà con người phải đối mặt.
Bài viết là lời tâm sự của một người đàn ông được đăng tải trên Toutiao – một diễn đàn thông tin ở Trung Quốc.
Tôi đã tốt nghiệp cấp 2 được 35 năm, không còn nhớ mặt nhiều bạn học xưa. Trước đây, nhiều người bạn từng chơi thân thiết nhưng đến nay đã mất liên lạc. Năm 2017, nhờ mạng xã hội phát triển nên chúng tôi liên lạc lại được với nhau và gần đây, chúng tôi quyết định tổ chức buổi họp lớp.
Buổi gặp mặt có 15 người tham dự, tất cả đều là đàn ông. Mặc dù nhiều năm không gặp, thậm chí không nhớ tên một số người nhưng khi gặp các bạn, tôi không hề có cảm giác xa lạ chút nào. Tất cả cùng nhau ăn uống, trò chuyện vui vẻ, tạo nên bầu không khí thoải mái.
Mọi người đều đã bước sang tuổi 50, từng bôn ba khắp nơi, trải qua vô số trắc trở trên đường đời. Chúng tôi tốt nghiệp THCS năm 1988, lớp có 56 người, chỉ có 10 người đỗ Đại học. Trong buổi họp mặt này, tôi đã phát hiện những sự thực đau lòng mà ai cũng từng trải qua.
1. Nỗi sợ thất nghiệp ở tuổi trung niên
Những người ở độ tuổi 40 – 50 vẫn là trụ cột của công ty, của doanh nghiệp nhưng đã đến tuổi không được sử dụng nữa, khó thăng tiến, phải tuân thủ lãnh đạo tuyệt đối. Nỗi lo sợ lớn nhất của họ là bị sa thải, khó tìm công việc mới. Họ đặt trên vai trọng trách lớn lao là kiếm tiền nuôi con cái và trả các khoản nợ mua nhà, mua xe.
Họ chỉ mong muốn công việc ổn định đến lúc nghỉ hưu để có cuộc sống thoải mái hơn. Mặc dù tôi không lo lắng về tình trạng thất nghiệp nhưng tôi thấy công việc hiện tại thật tẻ nhạt!