Tôi chỉ muốn kể cho mọi người, bài học lớn mà tôi đã nhận được trong đời!
Cách đây không lâu, vào một ngày đẹp trời, tôi nhận được cuộc điện thoại tự xưng là nhân viên của hãng xe máy nổi tiếng, muốn gửi đến một món quà tri ân khách hàng bên họ, cam kết không mất bất kỳ một chi phí nào khi nhận, kể cả phí ship. Tôi nghĩ cứ nhận thử xem sao, nếu mất phí thì mình từ chối nhận. Vậy là bạn đó add zalo và gửi danh sách quà tặng cho tôi chọn.
Sau đó, bạn này mời tôi tham gia chiến dịch marketing (quảng cáo) của nhãn hàng, chỉ cần nhấn vào quan tâm các nhãn hàng trên zalo mà bạn gửi qua tin nhắn, sau đó chụp ảnh gửi lại cho bạn, mỗi nhãn hàng tôi được trả 10 nghìn đồng, đăng ký nhân viên chính thức thì được trả 15 nghìn đồng, lên quản lý được trả 30 nghìn đồng.
Quá dễ dàng đúng không? Cứ thế mà tôi đã bị cuốn theo lúc nào không hay. Sau vài ngày tham gia, họ đã trả tiền đúng như thế. Tôi bắt đầu bị lòng tham điều khiển (nhưng trong lúc đó không nhận ra, chỉ nghĩ đơn giản rằng có cơ hội kiếm tiền thì chẳng dại gì mà bỏ qua, vì nguồn thu nhập tuy không nhiều nhưng lại rất dễ dàng, chẳng phải làm gì)
Lúc đó, bạn trợ lý vẫn chốt tiền quan tâm nhãn hàng cho tôi đã giới thiệu với tôi một người xưng là ‘thầy hướng dẫn khác’. Ông ấy hướng dẫn tôi tham gia vào một chiến dịch quyên góp từ thiện, được hoàn lại toàn bộ số vốn và còn có thêm hoa hồng.
Tôi tham gia nhóm Zalo, rồi cứ thế từng bước từng bước trượt dài không thể quay lại, ảnh: dSD
Từ số tiền nhỏ ban đầu, ví dụ 50 nghìn đồng trả thành 100 nghìn đồng, 200 nghìn đồng trả thành 300 nghìn đồng, một triệu đồng trả thành 1,3 triệu đồng. Giờ nghĩ lại tôi thấy đó là cạm bẫy rõ ràng, còn lúc đó tôi chỉ nghĩ mình là người may mắn tìm thấy cơ hội này. Phải làm thật chuyên tâm để nhanh chóng có tiền, kiếm được rất nhiều tiền. (Dù bây giờ nghĩ lại tôi biết bản thân mình lúc đó sao thật quá đỗi n/g/u n/g/ố/c).
Tôi bắt đầu quyên góp tiền với số tiền nhỏ như trên và được trả lại đúng hẹn! Tôi rất vui.
Mọi chuyện bắt đầu khi họ nâng mức tiền lên năm triệu đồng, quá dễ, tôi đã kiếm được của họ nhiều hơn thế. Nhưng không, chiến dịch cấp cao này có hai vòng chứ không phải chỉ một vòng như trước kia, còn có vòng hai 18 triệu đồng nữa. Tôi bắt đầu tiếc, hy vọng họ sẽ hoàn trả lại toàn bộ số tiền đã quyên góp nếu tham gia nốt vòng hai này. Vậy là tôi rơi vào bẫy.
Lần này, họ thay đổi cách thức quyên góp và cố tình hướng dẫn mập mờ trong khi liên tục nhắc nhở về thời gian có hạn của chiến dịch để tôi bối rối, làm sai. Khi sai, họ sẽ cho tôi cơ hội để sửa chữa dữ liệu, đó là tham gia thêm một vòng chiến dịch nữa với mức quyên góp cao hơn.
Và điều tồi tệ nhất là lúc này
Tôi bắt đầu sa vào quãng trượt dài với những lần sai liên tiếp, từ 5 triệu đồng, 18 rồi đến 45 triệu đồng, sau đấy là 87 triệu đồng rồi 135 triệu đồng. Lòng tham và sự ngu muội đã điều khiển tôi lúc đó. Tôi giật mình ngơ ngác khi mà số dư trong tài khoản đã không còn đủ để tiếp tục sửa sai. Mọi người nghĩ tôi đã tỉnh rồi sao, chưa đâu. Tôi vẫn tin rằng chỉ cần có thêm một cơ hội nữa tôi sẽ làm đúng mọi thao tác và sẽ lấy lại toàn bộ số tiền cả gốc lẫn lãi.
Nghĩ là làm, tôi đi vay người thân, bạn bè, bất kỳ ai có thể nghĩ đến với muôn vàn lý do được bịa ra. Đến khi không còn ai có thể vay được nữa, tôi nghĩ đến vay nóng, vay tín dụng online. Vậy là tôi bước chân vào một vòng lừa đảo mới, lần này không biết nên tự trách mình n/g/u n/g/ố/c hay cảm ơn đứa mình hỏi đến nó cũng là l/ừ/a đ/ả/o, không phải thật sự là người cho vay nóng nữa. Tôi mất tiếp 850 nghìn đồng tiền hồ sơ và 5,6 triệu đồng để chứng minh tài chính. Dĩ nhiên, sau khi mình chuyển tiền thì người ta chặn số.
Khi đã không còn một xu, tôi mới dần tỉnh ra và chấp nhận sự thật, ảnh: dSD
Lúc ấy tôi mới thật sự tỉnh ra. Tôi bắt đầu nhìn thẳng vào sự thật và chấp nhận sự thật rằng mình đã làm một mê muội. Tôi ra công an để trình báo dù trong lòng biết rằng sẽ rất khó để lấy lại được số tiền đã bị mất.
Việc tôi bị lừa, người thân và bạn bè không hề hay biết, trong trường hợp này không biết nên vui hay buồn cho cái sự uy tín này nữa. Tôi còn suýt bị lừa thêm một lần nữa, không có nơi để chia sẻ, tôi lập một cái nick ảo để lên mạng xã hội chia sẻ cho nhẹ người. Một vài bạn tự nhận là nhân viên an ninh mạng đã liên hệ với tôi, nói có thể hỗ trợ thu hồi số tiền trong app cho tôi nếu trả trước cho họ 3-5% phí. Lần này tôi không bị l/ừ/a nữa bởi nói thật, tôi chẳng còn một xu để đưa họ, đi vay thì cũng đã hết cửa rồi.
Sau khi bán hết tài sản đang có để trả nợ cho người thân, bạn bè, những người đã tin tưởng và cho mình vay tiền, tôi còn nợ 30 triệu đồng của một người chị thân thiết. Chị ấy đồng ý để tôi đi làm rồi trả dần. Vậy là chỉ trong một tuần, tôi tự tay phá nát toàn bộ công sức sau 5 năm đi làm, một mối tình đang ổn định cũng kết thúc. Đã có những lúc vì quá thất vọng về bản thân mình, tôi nghĩ cuộc đời mình kết thúc từ đây.
Rồi không sao, giờ tôi ổn, có thể bắt đầu lại từ đầu. Ba mươi tuổi, không chồng, không con, không nhà, không xe, tôi vẫn có thể bắt đầu lại từ đầu đúng không mọi người.