Nhà hàng xóm cố tình trồng 1 loạt cây ở miếng đất để không của nhà tôi, lúc nhà tôi yêu cầu ch/ặ/t đi để làm nhà thì họ b;ắt bồi thường 40 triệu…

Nhà tôi có một miếng đất để không nhiều năm, dự định khi con cái trưởng thành sẽ xây nhà trên đó. Mảnh đất nằm ngay sát nhà hàng xóm, vốn quan hệ bình thường, có khi còn qua lại chào hỏi. Nhưng gần đây, khi tôi ra thăm đất, bỗng phát hiện một loạt cây to nhỏ đã mọc thành hàng dài ngay trên đất của mình.

Tôi chết lặng, bước đến hỏi thì hàng xóm thản nhiên nói:

“À, đất bỏ hoang thì tôi trồng cây cho đỡ phí, giờ chặt đi thì anh phải đền bù tiền cây cho tôi.”

Nghe câu nói đó, cả người tôi run lên. Rõ ràng đất đứng tên nhà tôi, có sổ đỏ đầy đủ, vậy mà họ còn ngang nhiên chiếm dụng, bây giờ lại còn đòi tiền? Tôi cố giữ bình tĩnh, đáp:

“Anh chị trồng nhầm đất người khác thì phải tự nhổ đi, sao lại bắt tôi trả?”

Nhưng họ dửng dưng, còn chìa ra bảng giá: cây xoài mấy triệu, cây mít chục triệu, cây cau cũng tính tiền công chăm sóc. Tổng cộng, họ đòi vài chục triệu mới chịu chặt.

Gia đình tôi tức giận, họp lại rồi quyết định mời chính quyền địa phương đến. Khi cán bộ xã cùng địa chính xuống đo đạc, kết quả khẳng định ranh giới rõ ràng: tất cả hàng cây đều nằm trong đất nhà tôi. Ai nấy đều bất bình, nhưng hàng xóm vẫn cãi chày cãi cối:

“Tôi trồng mấy năm, công sức bỏ ra, ít nhất cũng phải có bồi thường.”

Câu chuyện càng căng thẳng, họ còn đe dọa:

“Nếu chặt đi không đền, tôi sẽ làm lớn chuyện, anh cứ thử xây nhà mà xem.”

Đêm hôm đó, gia đình tôi ai cũng trằn trọc, vừa lo lắng vừa uất ức. Bỏ tiền ra thì ấm ức, nhưng không bỏ thì chẳng biết họ còn bày trò gì để ngăn cản.

Câu chuyện chưa dừng ở đó, bởi ngày hôm sau, khi chúng tôi chuẩn bị cho người vào dọn đất, hàng xóm kéo thêm họ hàng đến, chặn ngay cổng, hô lớn:

“Không ai được đụng vào cây của tôi!”

Không khí căng thẳng đến nghẹt thở, chỉ cần một hành động sai lầm là xô xát có thể nổ ra bất cứ lúc nào…

Khi hàng xóm kéo họ hàng ra chặn đất, gia đình tôi không còn cách nào ngoài việc gọi công an xã tới. Cả con đường nhỏ trước lô đất chật kín người, tiếng cãi vã vang động cả xóm.

Cán bộ địa chính lại một lần nữa khẳng định:

“Đất này có sổ đỏ, đứng tên nhà anh chị. Hàng xóm trồng cây không có sự đồng ý của chủ đất thì không có quyền đòi bồi thường.”

Nhưng phía bên kia vẫn cố cãi:

“Đất để hoang mấy năm, coi như bỏ không, tôi trồng thì phải tính công sức chứ. Anh chị định chiếm trắng công lao của tôi sao?”

Nghe đến đây, máu tôi sôi lên. Tôi đưa ra giấy tờ sổ đỏ, nói rành rọt:

“Đây là bằng chứng pháp luật. Cây trồng trái phép thì phải tự chịu. Nếu anh chị còn cố tình gây sự, tôi sẽ kiện ra tòa.”

Mọi người tưởng họ sẽ im, nhưng không! Người đàn ông hàng xóm trợn mắt, quát lớn:

“Thích thì ra tòa đi, tôi sẽ theo đến cùng!”

Sau hôm đó, hai bên chính thức đưa nhau ra huyện kiện tụng. Tòa án thụ lý hồ sơ, gọi cả hai gia đình đến hòa giải. Trong phòng xử, luật sư chỉ ra: cây được trồng sau thời điểm cấp sổ đỏ, mà không có văn bản đồng ý của chủ đất → không có giá trị đòi bồi thường.

Khi sự thật hiển hiện, hàng xóm vẫn gân cổ:

“Tôi chăm sóc, tôi bỏ công, tôi không chịu mất trắng!”

Lúc này, thẩm phán lạnh lùng nói:

“Anh trồng trên đất của người khác tức là hành vi lấn chiếm. Không những không được bồi thường, mà còn có thể bị xử phạt hành chính.”

Cả gia đình tôi thở phào, tưởng như sắp kết thúc, thì bất ngờ… người đàn bà hàng xóm òa khóc, buột miệng:

“Tôi biết đất này không phải của tôi… nhưng nếu không trồng cây thì chồng tôi đã bỏ đi từ lâu rồi… Tôi làm vậy để níu kéo ông ấy ở lại nhà.”

Cả phiên tòa sững sờ. Lời thú nhận ấy như lột trần mâu thuẫn sâu kín trong gia đình họ.

Từ đó, mọi chuyện bỗng rẽ sang một hướng không ai ngờ tới…