Đời Sống
Mỗi năm, cứ gần Tết là tôi lại quen với việc Tuấn mang phong bì tiền thưởng về, không nhiều thì ít.
1. CÁI TẾT THIẾU MỘT ĐIỀU QUEN THUỘC
Tôi tên Hà, năm nay bốn mươi tám tuổi. Lấy chồng đã hai mươi lăm năm, sống với nhau từ thời còn đi xe đạp, ăn cơm độn khoai. Chồng tôi – Tuấn – làm trong ngành xây dựng, mười năm gần đây phất lên nhờ làm quản lý dự án cho...
Sáng hôm đó, tôi lái xe đưa Hoàng — chồng tôi — ra sân bay để đi công tác ba ngày.
Con trai tôi, bé Nam, 5 tuổi, ngồi ghế sau ôm balô khủng long, vừa ngủ gật vừa lẩm bẩm hát mấy câu vu vơ. Trời còn sớm, đường vắng, mọi thứ bình thường đến mức tôi không nghĩ...
BỮA TIỆC CUỐI CÙNG CỦA MẸ
Mẹ tôi liệt giường đã hơn ba năm.
Từ ngày tai biến, nửa người bên phải của mẹ không cử động được, lời nói méo mó, trí nhớ lúc nhớ lúc quên. Bác sĩ bảo mẹ sống được đến hôm nay đã là kỳ tích.
Vậy mà hôm đó, mẹ lại bảo:
— Gọi hết các con...
Đời Sống
Mẹ chồng tôi – bà Hạnh – ngồi ở bàn chủ hôn, cổ đeo sợi dây chuyền kim cương lấp lánh. Đó là món bà khoe suốt mấy ngày...
TIỆC CƯỚI EM CHỒNG, TÔI BỊ VU KHỐNG ĂN TRỘM
Tiệc cưới em chồng diễn ra tại khách sạn lớn nhất thành phố. Đèn chùm sáng choang, tiếng nhạc rộn ràng, khách khứa toàn người có tiền có thế. Tôi đứng giữa sảnh tiệc, khoác chiếc váy giản dị nhất trong dàn khách, cảm thấy mình lạc lõng như một...
Đời Sống
Vừa kéo vali ra cửa, vợ tôi đã đổi thái độ hẳn. Cô ấy nói giọng ngọt lịm: “Anh cứ yên tâm đi làm. Để em vào viện chăm...
Mẹ tôi nằm viện đã gần một tháng.
Tai biến nhẹ, không nguy hiểm đến tính mạng nhưng cần người túc trực. Tôi xoay ca với em gái, còn vợ tôi thì… tuyệt nhiên không thấy mặt. Hỏi thì cô ấy chỉ nói bận, con nhỏ, mệt mỏi đủ đường.
Tôi buồn. Nhưng vẫn tự nhủ: thôi thì mỗi người một...
Đời Sống
Tôi làm công nhân khu công nghiệp. Ca ngày, ca đêm, tăng ca triền miên. Có những hôm đứng máy mười hai tiếng liền, về tới nhà chân tay...
Tôi làm công nhân khu công nghiệp.
Ca ngày, ca đêm, tăng ca triền miên. Có những hôm đứng máy mười hai tiếng liền, về tới nhà chân tay rã rời, chỉ muốn lăn ra ngủ.
Còn chồng tôi thì ở nhà.
Nấu cơm, giặt đồ, đưa con đi học.
Ai cũng bảo: “Sướng thế còn gì.”
Nhưng sướng quá… hóa rồ.
Hôm đó tôi...
Đời Sống
Hôm đó, tôi về nhà sớm hơn kế hoạch nửa ngày. Không báo trước. Chỉ muốn ôm con một cái cho đỡ nhớ. Cửa mở ra, nhà im phăng...
Vợ tôi mất được hai năm.
Từ ngày đó, căn nhà rộng hơn nhưng lạnh hẳn. Tôi thường xuyên phải đi công tác xa, đành thuê một người phụ nữ về trông hai đứa nhỏ. Bà ta ngoài bốn mươi, quê xa, nói năng nhỏ nhẹ, miệng lúc nào cũng “anh yên tâm, tôi thương trẻ con lắm”.
Tôi tin.
Vì tôi...
Đời Sống
Thật ra lúc đầu, tôi nghĩ việc sống chung với mẹ chồng là hoàn toàn bình thường. Cho đến khi chúng tôi sống cùng một mái nhà…
Ngay từ khi tôi về làm dâu, mẹ chồng đã tuyên bố, dù sinh 2 hay 3 đứa con thì điều bắt buộc là phải có một đứa cháu trai, sau này còn chống gậy. Lúc đầu tôi nghĩ mình khỏe mạnh, lại học mót mấy chia sẻ trên mạng thì sẽ có con trai thôi. Nào ngờ chuyện...
Đời Sống
Tối hôm đó, tôi chủ động lên phòng mẹ chồng. – Má gọi con đưa tiền hay ly hôn. Con đã suy nghĩ rồi.
Tôi nhận tin thưởng cuối năm vào một buổi chiều cuối tháng Chạp.
Giám đốc gọi tôi lên phòng, đóng cửa lại, rót trà:
– Năm nay dự án thành công, hội đồng quyết định thưởng riêng cho em 3 tỷ.
Tôi ngồi im vài giây. Không phải vì choáng, mà vì… nhẹ.
Mười tám năm làm việc, từ nhân viên quèn đến...
Đời Sống
Xóm Trại vốn bình an yên tĩnh, chuông dậ/y s/óng vì một chuyện t::âm li::nh chưa từng có trong ngh;/ĩa tr;/ang…
Mỗi tối muộn, lão Bảy Lúa lấy lại bảng tên m::ộ trong ngh;/ĩa đị;/a. Cả họ kéo nhau cánh b;/ắt “quân trộ::mm::ộ”. Đến khi lão ch-t vì t::ai bi::ến, người ta phát hiện cuốn sổ gi;/ấu dư;/ới chi;/ếu.
Bóng Ma Nghĩa Địa Và Tên Bảng Bảng
Xóm Trại vốn bình an yên tĩnh, chuông dậy sóng vì một chuyện tâm linh...













