-2.1 C
New York
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 13, 2025
Trời Hà Nội tháng Ba, sương bụi giăng nhẹ trước mặt, gió đẩy những tà áo sơ mi văn phòng phấp phới. Tòa nhà Lam Sơn Tower – trụ sở của tập đoàn công nghệ đang lên như diều gặp gió – sáng bóng đến mức soi được cả gương mặt những người đang tất bật chạy đua với...
Buổi sáng thứ Hai dày đặc mùi cà phê và tiếng giày cao gót gõ lách cách trên sàn đá lạnh. Tòa nhà Ngân Phong Tower như mọi ngày: bận rộn, sáng bóng và hơi quá sang trọng so với những con người đang vật lộn để chạm đến đỉnh tháp thành công. Cô Lành, 52 tuổi, dáng người nhỏ...
Cho đến ngày chiếc ô tô sang trọng dừng trước cổng và hé lộ sự thật như sét đánh.** Ở xóm Đông, ai cũng biết về Thảo – đứa bé được nhận nuôi từ lúc 3 tuổi, lớn lên trong ngôi nhà tồi tàn nhất xóm. Nhưng chẳng ai biết rằng đằng sau cánh cửa gỗ mục ấy là cuộc...
“Người gác cổng” Tôi tên là Trịnh Nam, ba mươi tám tuổi, từng là chuyên viên thanh tra của một sở trong tỉnh. Công việc không vinh quang nhưng cũng đủ khiến cha mẹ tự hào. Vậy mà chỉ sau một cuộc họp căng thẳng – hay nói đúng hơn, sau vài câu nói quá thẳng thắn của tôi –...
Xóm Đông Hạ vốn yên bình, ruộng đồng trải dài đến tận chân núi, con đường đất đỏ quanh năm bụi phủ. Người dân nơi đây quen thuộc từng tiếng chó sủa, từng bước chân người đi chợ. Vậy nên chuyện gì “lệch nhịp” một chút cũng thành đề tài bàn tán, huống gì chuyện ông Cụ Lãm —...
Hà Thành buổi sáng mờ sương, những con đường nhỏ của quận Lâm Thái chưa kịp nhộn nhịp, chỉ còn tiếng xe máy lác đác chạy qua, những gánh hàng rong vừa dọn ra. Tôi, Mai Linh, bước chân vào phòng xử án của tòa quận Lâm Thái với trái tim nặng trĩu. Trên tay tôi là tập hồ...
Anh Xe Ôm Nhặt Được B//é G//ái Về Nuôi — 10 Năm Sau Cha Mẹ Tỷ Phú Đến Nhận Con Và Cái Kết Đầy B/ất N//gờ Trời tối lắm. Cơn mưa cuối mùa xối xả trút xuống từng đợt như muốn cuốn phăng mọi âm thanh của con phố nhỏ. Mấy bóng đèn đường lờ mờ nhấp nháy, le lói như...
Chiều hôm đó, trời nắng gắt như muốn thiêu mọi thứ dưới chân mình. Trần Văn Hải, 37 tuổi, chạy xe ôm tự do, kết thúc một ngày làm việc dài lê thê. Chiếc xe máy cà tàng nổ lạch cạch, cứ như chỉ chờ anh thở dài một cái là tắt máy ngay lập tức. Trong túi áo, chỉ có...
Tôi Chăm Sóc Chồng Bị Ta/i N/ạn Giao Thông H/ôn M/ê Suốt Một Năm. Một Hôm, Tôi B/ất Ng/ờ Phát Hiện Đôi Tất Của Anh Bị Đổi Màu. Tôi Lé//n Lắp Cam//era Giá/m S/át, Và Sự Thật Khiến Tôi Rợ/n Ngư/ời… Tôi chưa bao giờ nghĩ cuộc đời mình sẽ bước vào một vùng tối kéo dài đúng một năm,...
1. Câu nói như giọt nước tràn ly Tôi là Mai, 31 tuổi, nhân viên kế toán. Tôi và chồng – Hưng – cưới nhau được 4 năm. Bốn năm ấy, nếu ai hỏi tôi hạnh phúc không, tôi chỉ cười trừ. Bởi hạnh phúc trong hôn nhân này giống như cái bóng: có lúc thấy đó, rồi mất đó; còn...